129-BÀI IN TRONG SÁCH PHÁP
TU CỦA PHẬT LÀM CHỦ SINH, GIÀ, BỆNH, CHẾT: TRAU DỒI TỨ VÔ LƯỢNG TÂM
TỨ VÔ LƯỢNG
TÂM
Trước đây
chúng tôi đã giảng về Tứ Vô Lượng Tâm, nhưng chưa có nêu pháp hành rõ rệt; bây
giờ chúng tôi sẽ trình bày những pháp hành cụ thể; cũng giống như sau khi có được
địa danh, bây giờ ta lấy địa chỉ rõ ràng để đi đến nơi, đến chốn.
Tâm ta vốn
dĩ đầy ắp tham, sân, si; không phải hàng ngày cứ nói diệt tham, sân, si mà nó hết
đâu. Phật nói dùng tâm từ để diệt tâm sân, nhưng tâm chưa có từ thì làm sao diệt
được sân? Vậy làm thế nào để trau dồi tâm từ? - Phải trau dồi, tập
sống với tâm như tâm Phật (rộng lớn vô bờ bến); phải tập dứt ác và thể hiện
tình thương rộng lớn. Thí dụ khi người chửi ta, liệu ta có thương họ mà tha thứ
cho họ được không? Hầu hết chúng ta đều nhớ lời Phật dạy: “Lấy tâm từ để diệt
lòng sân hận”, nhưng có mấy ai làm được? Và làm thế nào để thể hiện tâm từ vô
biên?
Tu là phải
thực tập, rèn luyện từng chút mới có được từ, bi, hỷ, xả. Nếu Thầy nói mà các
con nghe chơi, và chẳng thực tập gì cả thì thật là uổng công, mệt sức, mất thì
giờ vô ích. Khi vào đạo Phật, trước tiên chúng ta nhớ là phải thông hiểu; sau
khi thông hiểu thì ta phải trau dồi (nhìn vào địa chỉ để mà đi).
Thế nào là Tứ
Vô Lượng Tâm?
“Tứ” là bốn,
“Vô lượng tâm” là tâm rộng lớn mênh mông, phủ trùm tất cả chúng
sanh, không thể nào suy lường, tính toán được. Tâm này thoát ra khỏi sự ràng buộc
dây mơ rễ má của mọi tình cảm thương, ghét, giận hờn, tỵ hiềm, kiêu căng, nghi ngờ,
ngã mạn của phàm phu; phá vỡ mọi tà kiến, thân kiến, chấp kiến. Càng trau dồi
tâm này thì nó càng rộng lớn và sự hiểu biết của ta càng phát triển; từ đó ta mới
thực hiện tâm vô ngã. Nếu không có bốn tâm từ, bi, hỉ, xả, thì ta khó thực hiện
được tâm vô ngã.
“Vô lượng
tâm” còn có nghĩa là đẳng tâm, là tâm bình đẳng (xem người và vật như nhau).
Tâm này tự nhiên, không so đo cao thấp, hơn kém, mà phổ biến, ban rải khắp mọi
nơi, mọi chỗ, không giới hạn. Do trau dồi tâm bình đẳng này mà làm lợi ích cho
vô lượng chúng sanh thoát khổ. Tâm này có công năng mang lại cho chúng sanh vô
lượng phước báo, nghĩa là không bao giờ làm phiền lòng ai. Biết
rằng ở đời ai cũng có cái khổ, cái khó khăn, nên ta cần phải thường xuyên áp dụng
tâm bi. Thí dụ khi có một người tức giận ta, ta hiểu là người ấy đang khổ (bởi
vì tâm bình thường đâu có đau khổ). Khi thực hiện tâm bi là thực hiện ở chỗ đau
khổ, tai nạn của người. Nếu thực hiện được tâm từ thì ta có thể đem lại lợi ích
cho chúng sanh trong nước và các nước khác; ta sẽ sống an vui, không có chiến
tranh, đau khổ.
“Vô lượng”
phải hiểu qua năm trường hợp sau đây:
1- Vô lượng
nhân lành: Đem lại nhân lành cho mọi người. Thí dụ khi người ta chửi mình thì
mình không giận, mà còn năn nỉ để họ mát dạ, không chửi nữa. Đó là ta thông cảm
và giúp đỡ họ.
2- Vô lượng
quả đẹp: Luôn luôn đem đến sự tốt đẹp, không phiền toái, khiến
cho chúng sanh nào cũng được an lành.
3- Vô lượng
chúng sanh: Mang lại lợi ích cho rất nhiều chúng sanh. Thí dụ trong y áo của
chúng ta có đầy kiến, học tập tâm từ thì ta không nên đập giũ mạnh khiến cho
chúng có thể bị thương tích và chết mất. Vì mưa gió cho nên chúng mới chạy vào
nhà tìm nơi trú ẩn. Nếu ta không muốn cho chúng vào thì phải ngăn chặn từ đầu.
Bây giờ nó vô đầy trong nhà mà ta quét đổ hết ra ngoài mưa, hoặc đem đốt đi thì
tội vô cùng!
4- Vô lượng
thế giới: Cả thế giới trùng trùng, điệp điệp (không gian).
5- Vô lượng đời kiếp: Đời đời kiếp kiếp được an lành (thời gian).

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét