145-MUỐN CHỨNG ĐẠO PHẢI
TU PHÁP MÔN NÀO: LỜI NÓI ĐẦU
Muốn chứng đạo
phải tu tập pháp môn nào?
Câu hỏi được
đặt ra như vậy là có mục đích rõ ràng. Khi người nào trả lời câu hỏi này là phải
có kinh nghiệm tu chứng đạo. Cho nên, câu trả lời này rất quan trọng. Bởi vậy,
người trả lời phải đắn đo suy tư cẩn thận, chớ không nên trả lời cho lấy có.
Nhưng trả lời như thế nào đúng, và như thế nào sai pháp? Nếu trả
lời đúng pháp là đem lại lợi ích cho nhiều người, còn ngược lại, không lợi ích
cho ai mà còn làm tai hại cho nhiều người khác nữa.
Cho nên, muốn
trả lời câu hỏi này thì phải cân nhắc kỹ lưỡng. Vì trong đạo Phật có 37 pháp
môn tu tập, nhưng phải hiểu rõ, trong 37 pháp môn tu tập này, có pháp thấp cho
người mới tu, có pháp cao cho người tu lâu năm. Nếu người tu tập không biết chọn
cho mình một pháp môn đúng với khả năng, đặc tướng và giới luật của mình đang
giữ gìn, thì sự tu tập cũng hoài công vô ích.
Kính thưa
quý vị! Theo kinh nghiệm tu hành của chúng tôi mà ngày nay được làm chủ sinh,
già, bệnh, chết như vậy, đều nhờ vào pháp môn Thân Hành Niệm.
Trong 37 phẩm
trợ đạo, pháp môn Thân Hành Niệm là một pháp môn gồm đầy đủ 37 phẩm trợ đạo của
Phật giáo. Ngoài pháp môn Thân Hành Niệm, không có pháp môn nào
có đầy đủ 37 phẩm trợ đạo như pháp môn này.
Pháp môn
Thân Hành Niệm gồm có 13 pháp, trong 13 pháp môn này được tu tập theo đặc tướng
của riêng từng người thì kết quả cụ thể, rõ ràng thấy ngay sự giải thoát trong
từng giây phút tu tập. Nhưng tìm ra pháp môn phù hợp với đặc tướng của mình thì
quá khó.
Vì thế,
chúng tôi khéo kết hợp 13 pháp Thân Hành Niệm này trở thành một cỗ xe Thân Hành
Niệm, hay ít nhất cũng trở thành một căn cứ địa để giặc sinh tử luân hồi không
còn xâm chiếm được thân tâm của chúng ta nữa.
Cỗ xe Thân
Hành Niệm gồm có tất cả các hành động nội, ngoại của thân, nghĩa là hành động
tay, chân và hơi thở phải được sắp xếp như thế nào cho hợp lý khi đi, đứng, nằm, ngồi,
cúi đầu, nhìn, ngó, liếc, v.v… Trong các hành động trong thân, còn một hành động
tự động của thân, đó là hơi thở. Vì hơi thở là một hành động tự động của nội
thân, nên nó rất quan trọng trong việc tu tập Thân Hành Niệm. Nếu thiếu nó thì
pháp Thân Hành Niệm chưa đủ. Vì thế, nó cần được sắp xếp theo thứ tự thân hành
nào trước; thân hành nào sau.
Khi dùng
chân thì chân trái trước hay chân mặt trước đều được. Nhưng khi dùng chân trái
trước, thì đến khi dùng tay thì cũng phải dùng tay trái trước. Còn ngược lại
cũng vậy, khi dùng chân mặt thì cũng phải dùng tay mặt.
Nếu hành động
chân trái bước thì kế tiếp đến hành động chân mặt bước. Khi hai chân đi được 10
bước bước thì phải kết hợp với hai tay; tay trái đưa ra trước mặt rồi tay phải
cũng đưa ra trước mặt. Khi hai tay đều đưa ra trước mặt thì hai
chân co ngồi xuống. Hai chân co lại ngồi xuống thì đưa tay trái ra sau lưng chống,
rồi đến tay mặt đưa ra sau lưng chống. Khi chống hai tay xong liền hạ thân ngồi
xuống. Hạ thân ngồi xuống xong thì duỗi chân mặt ra, rồi kế duỗi chân trái. Khi
hai chân duỗi ra xong thì co chân mặt lại theo thế ngồi xếp bằng, rồi chân trái
cũng co lại và gác lên chân mặt trong tư thế ngồi bán già. Khi hai chân ngồi
bán già xong thì bàn tay mặt để vào lòng bàn chân, rồi kế đó bàn tay trái cũng
để vào lòng bàn tay phải. Khi tư thế ngồi xong liền giữ lưng ngay thẳng. Khi ngồi
xong lưng thẳng thì tiếp thở năm hơi thở ra, vô. Khi thở năm hơi thở xong thì
tay trái đưa ra sau lưng chống và tay phải cũng đưa ra sau lưng chống. Khi hai
tay chống xong thì chân trái duỗi ra rồi chân mặt duỗi ra. Khi hai chân duỗi ra
xong liền co chân trái lại theo tư thế ngồi chồm hổm và chân mặt
cũng co lại như chân trái. Khi ngồi xong liền đưa tay trái ra trước mặt và tay
phải cũng đưa ra trước mặt như tay trái. Khi đưa hai tay ra trước mặt xong liền
đứng dậy. Khi đứng dậy xong liền hạ tay trái xuống theo chiều dọc của thân rồi
tay phải cũng hạ xuống như vậy. Khi hai tay hạ xong liền đưa tay trái ra sau
lưng rồi tiếp cũng đưa tay phải ra sau lưng chồng lên tay trái. Đó là một chu kỳ
pháp Thân Hành Niệm giống như một vòng tròn bánh xe. Khi tu tập xong một vòng
tròn Thân Hành Niệm, thì chúng ta lại tiếp tục vòng tròn Thân Hành Niệm thứ hai
chạy và thứ ba, thứ tư, thứ năm, v.v…
Đó là sự kết
hợp các hành động nội, ngoại của thân để trở thành pháp môn Thân Hành Niệm. Khi
kết hợp pháp Thân Hành Niệm như cỗ xe thì nên tu tập liên tục, không bỏ
phí một thời gian nào cả. Nhờ đó tâm hôn trầm, thùy miên và các
niệm vọng tưởng tham, sân, si, mạn, nghi đều bị dẹp sạch. Khi dẹp sạch những
chướng ngại pháp này thì Tâm Bất Động, Thanh Thản, An Lạc và Vô Sự. Đó là trạng
thái tâm Vô Lậu, đây là mục đích giải thoát cuối cùng của Phật giáo đã chứng đạt.
Kính ghi!
Trưởng lão Thích Thông Lạc

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét