195-SỐNG MỘT MÌNH NHƯ
CON TÊ NGƯU: BÀI KỆ THỨ NHẤT
BỐN MƯƠI HAI
BÀI KỆ CON TÊ NGƯU MỘT SỪNG: BÀI KỆ THỨ NHẤT
“Đối với
chúng hữu tình
Từ bỏ gậy và trượng,
Chớ làm hại chúng sinh
Trong chúng hữu tình ấy
Đừng thương nhớ vật gì
Hãy sống riêng một mình
Như Tê Ngưu một sừng!”
Muốn sống
MỘT MÌNH như con TÊ NGƯU MỘT SỪNG thì điều thứ nhất đối với tất cả loài vật từ
con vật lớn đến con vật nhỏ chúng ta không nên giết hại và ăn thịt chúng; không
nên đánh đập làm chúng đau khổ, vì tất cả loài vật đều có sự sống bình đẳng như
nhau, chúng cũng sợ chết, cũng biết đau khổ như chúng ta.
Cho nên khi
làm bất cứ một việc gì hay muốn bước đi đâu thì luôn luôn phải tỉnh giác tránh
không được vô tình làm hại hay giậm đạp lên chúng. Tuy rằng đó là những hành động
vô tình nhưng cũng làm tổn thương và chết chóc loài vật. Luật nhân quả không
tha thứ cho chúng ta đâu, nhân nào thì phải trả quả nấy.
Một người tu hành theo Phật giáo luôn luôn sống phải lưu ý tâm mình:
1. YÊU THƯƠNG ÍCH KỶ
2. KHÔNG YÊU THƯƠNG
- Điều
thứ nhất: Không nên để tình cảm YÊU THƯƠNG ÍCH KỶ đến với mọi người và mọi
loài vật. Bởi vì YÊU THƯƠNG ÍCH KỶ sẽ làm cho chúng ta đau khổ và
chính sự khổ đau này là nhiều nhất trong cuộc đời của chúng ta.
Khi biết rõ
như vậy chúng ta không nên YÊU THƯƠNG ÍCH KỶ mà nên YÊU THƯƠNG RỘNG LỚN. YÊU
THƯƠNG RỘNG LỚN tức là tâm TỪ BI của Phật giáo, vì YÊU THƯƠNG RỘNG LỚN sẽ không
làm cho chúng ta và tất cả chúng sinh đau khổ. Chính nhờ YÊU THƯƠNG RỘNG LỚN mà
chúng ta mới có lòng tha thứ và buông xả tất cả ác pháp dễ dàng. Bốn mươi hai
bài kệ CON TÊ NGƯU MỘT SỪNG đã xác định LÒNG YÊU THƯƠNG ÍCH KỶ sẽ làm cho chúng
ta không thể sống hạnh MỘT MÌNH được. Không sống MỘT MÌNH được thì sự tu hành của
chúng ta khó mà chứng đạo.
Bởi vậy con
TÊ NGƯU MỘT SỪNG không bao giờ thương yêu và cũng không bao giờ ghét và làm hại
cho bất cứ một người nào hay một con vật nào đau khổ, vì thế nó mới được gọi là
con thú SỐNG RIÊNG MỘT MÌNH.
- Điều
thứ hai: Tình cảm KHÔNG YÊU THƯƠNG thì cũng cần nên phải
tránh những hành động hữu ý hay vô tình làm đau khổ các loài động
vật. Vì không yêu thương quý vị sẽ rơi vào tâm niệm ghét, không ưa, đó cũng là
một điều làm cho quý vị khổ đau. Điều đó quan trọng và cần thiết cho đường tu tập,
vì nó sẽ làm cản trở cho một người mới bước chân vào đạo GIẢI THOÁT. Điều này
quý vị cần lưu ý: Nó sẽ không bao giờ giúp cho tâm quý vị THANH THẢN, AN LẠC VÀ
VÔ SỰ được.
Muốn thoát
khỏi tâm niệm THƯƠNG và KHÔNG THƯƠNG thì chúng ta không nên nuôi bất cứ một người
nào hay một con thú vật nào trong nhà cả. Bởi vì nuôi một người cũng như nuôi một
con thú vật thì chúng ta không sao tránh khỏi lòng yêu thương mà có lòng thương
thì phải có lòng không yêu thương. Cho nên còn có lòng thương và lòng không
thương thì không thể nào sống MỘT MÌNH NHƯ CON TÊ NGƯU MỘT SỪNG. Sống MỘT MÌNH
được là nhờ không có tâm niệm THƯƠNG và KHÔNG THƯƠNG. Quý vị nên nhớ điều này.
Nếu không có
tâm niệm THƯƠNG và KHÔNG THƯƠNG thì đức Phật dạy TÂM TỪ BI để làm gì?
Quý vị nên
nhớ tâm TỪ BI của Phật giáo vượt ra khỏi LÒNG YÊU THƯƠNG và LÒNG KHÔNG YÊU
THƯƠNG của người thế gian.
Cho nên người
tu hành theo Phật giáo mà còn nhớ nghĩ, thương yêu hoặc căm ghét từ người này đến
người khác thì không bao giờ có giải thoát. Tâm mà như vậy thì cũng như các
loài động vật. Vì thế các loài động vật không thể nào tu hành theo Phật giáo được.
Khi trong
tâm còn nhớ nghĩ thì đó là quý vị đánh mất hạnh sống MỘT MÌNH. Mất hạnh sống MỘT
MÌNH thì quý vị còn tu tập được cái gì. Trong BA MƯƠI BẢY PHẨM TRỢ ĐẠO thì pháp
đầu tiên tu tập không phải là pháp môn tu tập NGŨ CĂN sao?
Nếu không lấy
pháp môn sống MỘT MÌNH tu tập NGŨ CĂN thì quý vị lấy pháp môn nào tu tập đây?
Ngoài pháp
môn sống MỘT MÌNH tu tập NGŨ CĂN thì Phật giáo không còn có pháp môn nào khác
tu tập NGŨ CĂN được nữa. Quý vị nên nhớ điều này. Điều này rất
quan trọng cho con đường tu tập giải thoát của quý vị mà Phật giáo dạy rất kỹ
qua bốn mươi hai bài kệ “SỐNG MỘT MÌNH NHƯ CON TÊ NGƯU MỘT SỪNG”. Đức Phật thường
đã nhắc đi nhắc lại bốn mươi hai lần: “HÃY SỐNG NHƯ CON TÊ NGƯU MỘT SỪNG”. Vậy
mà quý vị không lưu ý những điều quan trọng này cho sự tu hành của mình.
Cho nên quý
vị cần phải lưu ý, từng bài kệ, mỗi bài kệ đều dạy rất rõ. Như bài kệ thứ nhất
muốn sống MỘT MÌNH thì KHÔNG NÊN LÀM CHÚNG SINH ĐAU KHỔ, MÀ CŨNG KHÔNG NÊN
THƯƠNG YÊU CHÚNG SINH. Hai hạnh thương yêu và không thương yêu này đều làm cho
chúng ta mất hạnh sống MỘT MÌNH. Vì vậy chúng ta cần ghi nhớ lời dạy của bài kệ
thứ nhất để con đường tu hành của chúng ta sống trọn vẹn hạnh sống MỘT MÌNH.
Trong bài kệ
thứ nhất này dạy chúng ta nếu còn niệm thương và không thương thì chúng ta khó
mà sống được hạnh MỘT MÌNH. Không sống được hạnh MỘT MÌNH thì làm sao chúng ta
trở thành CON TÊ NGƯU MỘT SỪNG. Phải không quý vị?
Trong cuộc sống
hằng ngày của chúng ta có biết bao nhiêu người và vật làm cho chúng ta phải YÊU
THƯƠNG và KHÔNG YÊU THƯƠNG. Do đó nên chúng ta không bao giờ sống MỘT MÌNH được,
dù chúng ta chỉ ở trong thất MỘT MÌNH nhưng tâm chúng ta luôn luôn khởi niệm
KHÔNG YÊU THƯƠNG cũng như YÊU THƯƠNG. Những tâm niệm như vậy đã phá tan nát hạnh
sống MỘT MÌNH.
Cho nên nói
đến hạnh sống MỘT MÌNH NHƯ CON TÊ NGƯU MỘT SỪNG thì trên đời này ít ai làm được.
Nhưng đạo Phật đã xác định: Nếu người nào muốn tu hành chứng đạo giải thoát đều
phải sống MỘT MÌNH NHƯ CON TÊ NGƯU MỘT SỪNG.
Quý vị nên
nhớ sống như con TÊ NGƯU MỘT SỪNG thì phải xa lìa, từ bỏ lòng YÊU THƯƠNG và
KHÔNG YÊU THƯƠNG như trong bài kệ đã dạy:
“Đối với
chúng hữu tình
Từ bỏ gậy và trượng,
Chớ
làm hại chúng sinh
Trong
chúng hữu tình ấy
Đừng
thương nhớ vật gì…”
Ngay khi
chúng ta sống MỘT MÌNH NHƯ CON TÊ NGƯU MỘT SỪNG thì chúng ta cảm thấy được sự
giải thoát nơi thân tâm chúng ta, một trạng thái TÂM BẤT ĐỘNG, THANH THẢN, AN LẠC
VÀ VÔ SỰ tuyệt vời. Một trạng thái mà người tu hành theo Phật giáo cần phải sống
từng giây, từng phút, từng giờ v.v.. Trạng thái đó là CHÂN LÝ NIẾT BÀN THỨ BA CỦA
PHẬT GIÁO, nó là trạng thái giải thoát hoàn toàn không ai dám phủ nhận. Bởi vậy
trạng thái giải thoát của Phật giáo rất cụ thể và rõ ràng, nếu không tu tập thì
thôi mà đã tu tập thì có giải thoát ngay liền không phải đợi chờ năm này tháng
nọ hay từ ngày này qua ngày khác.
Vì thế ai sống
được với trạng thái NIẾT BÀN này là người đã tu CHỨNG ĐẠO. Chứng đạo của Phật
giáo rất đơn giản, chỉ có sống MỘT MÌNH NHƯ CON TÊ NGƯU MỘT SỪNG, thế mà có mấy
ai hiểu được. Vậy chúng ta là những người tu sĩ Phật giáo đi tìm
con đường giải thoát mọi sự đau khổ trong cuộc đời này thì chúng ta hãy sống MỘT
MÌNH NHƯ CON TÊ NGƯU MỘT SỪNG.
Cho nên, trước
tiên chúng ta nên tránh xa lòng YÊU THƯƠNG và KHÔNG YÊU THƯƠNG tức là chúng ta
mới tập sống NHƯ CON TÊ NGƯU MỘT SỪNG.
Trên đây
chúng ta mới tu tập hạnh buông xả lòng YÊU THƯƠNG và KHÔNG YÊU THƯƠNG thứ nhất
để tập sống NHƯ CON TÊ NGƯU MỘT SỪNG. Và như vậy chúng ta còn phải buông xả bốn
mươi mốt tâm niệm sống của thế gian nữa.
Tuy vậy
chúng ta mới bắt đầu tu tập buông xả LÒNG YÊU THƯƠNG và LÒNG KHÔNG YÊU THƯƠNG,
đó là cách thức tu tập thứ nhất “để làm CON TÊ NGƯU MỘT SỪNG”. CON TÊ NGƯU MỘT
SỪNG tượng trưng cho sự giải thoát của Phật giáo. Khi đã sống đúng như bốn mươi
hai bài kệ CON TÊ NGƯU MỘT SỪNG là giải thoát tại tâm trạng đó ngay liền. Như vậy
giải thoát của Phật giáo không có khó khăn, không có mệt nhọc phải không quý vị?
Xem trạng thái giải thoát của Phật giáo đâu có khó khăn tu tập, đâu có xa xôi, đâu có tu tập mệt nhọc, chỉ biết buông bỏ LÒNG YÊU THƯƠNG và LÒNG KHÔNG YÊU THƯƠNG thì giải thoát ngay liền. Như vậy đạo Phật tu hành rất dễ dàng, đâu có phí công, phí sức. Chỉ biết buông xả lòng yêu thương và lòng không yêu thương thì ngay đó liền có sự an vui và yên ổn, tâm sẽ bất động, thanh thản, an lạc và vô sự. Và như vậy tâm hoàn toàn thanh tịnh, thật là hạnh phúc vô cùng, vô tận.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét