28-PHẬT GIÁO CÓ ĐƯỜNG
LỐI RIÊNG: BẢNG TÓM LƯỢC ĐƯỜNG LỐI TU
TẬP CỦA PHẬT GIÁO/ 3
ĐỨC BẰNG
LÒNG
BẰNG LÒNG là
một đức hạnh xả tâm cao nhất trong Phật giáo, vì có BẰNG LÒNG tâm mới có an
vui. Bằng lòng tức là vui lòng chứ không phải bằng mặt nghĩa là vui lòng trước
mặt mà sau lưng thì không vui.
BẰNG LÒNG ở
đây là vui lòng chấp nhận mọi ý kiến và việc làm của người khác không có chút
gì còn chướng ngại trong lòng. Bằng lòng tức là chấp nhận và vui vẻ.
Một người
luôn luôn giữ gìn được tâm BẰNG LÒNG thì người ấy sống không còn chút gì đau khổ
trong lòng. Cho nên cuộc sống chung đụng với mọi người mà người biết sống với đức
hạnh BẰNG LÒNG thì người ấy không còn bị những ác pháp làm đau
khổ, không còn bị các chướng ngại pháp làm khổ đau.
Tóm lại
trong xã hội loài người mà mọi người, ai ai cũng đều biết sống đối xử với nhau
bằng những hành động thân, miệng, ý luôn luôn thể hiện đức hạnh: NHẪN NHỤC, TÙY
THUẬN và BẰNG LÒNG thì thế gian này yên vui và hạnh phúc biết bao!!!
Thấy biết rõ
ba đức hạnh NHẪN NHỤC, TÙY THUẬN và BẰNG LÒNG này sẽ đem lại sự lợi ích rất lớn
cho loài người. Cho nên chúng tôi thường ước nguyện sao cho mọi người, thấu hiểu
sự sống của mọi người rất quý báu vô cùng, ước mong mọi người hãy vì sự sống
chung nhau trên hành tinh này mà diệt trừ lòng ích kỷ nhỏ hẹp của mình để sống
vì mọi người, sống vì mọi người không phải là lời nói suông mà bằng cả hành động.
Sống vì mọi
người là sống vì sự sống của mình và của những người khác để cùng nhau xây dựng
một xã hội bình an, yên ổn bằng tình thương cho nhau chân thật.
Ba đức hạnh
này là ba đức hạnh của người tại gia, xin quý vị cố ghi khắc trong tim, vì những
lời dạy này là để cho những người tại gia có một lối sống cao thượng, sống vì
yêu thương mình và mọi người.
Đạo Phật là
một tôn giáo dạy đạo đức cho con người, sống như thế nào để được bình an, yên
vui và hạnh phúc, chớ không phải dạy thần thông biến hóa tàng hình kêu mưa, gọi
gió v.v.. mà cũng không phải dạy cầu cúng, tụng kinh, niệm chú hoặc niệm Phật cầu
tha lực. Cho nên mục đích của đạo Phật ra đời là dạy cho con người sống sao cho
xứng đáng làm con người, nhất là những người còn sống tại gia đình, phải đối xử
với ông bà, cha mẹ, cô bác, anh chị em v.v.. như thế nào để không làm khổ mình
khổ người và chúng sinh. Tức là phải biết đem sự sống đạo đức hòa hợp cùng mọi
người, phải biết nhẫn nhục, tuỳ thuận và bằng lòng trong mọi nghịch cảnh.
Còn riêng phần
người xuất gia thì hãy xem phần tiếp nối dạy sau đây chúng tôi sẽ giảng dạy từng
pháp môn tu tập oai nghi chánh hạnh trong giai đoạn mới bắt đầu từ người tại
gia ra khỏi nhà thế tục để rồi trở thành người xuất gia.
Bởi vậy bắt
đầu vào chùa trước khi xin xuất gia thì phải tu học pháp nào trước, pháp nào
sau. Trong khi đó phải được một vị thầy tu chứng đạo hướng dẫn và phải cố gắng
siêng năng lần lượt tu tập.
Tu tập phải
đạt kết quả ở pháp này xong thì mới tu tập ở pháp khác, nếu chưa có kết quả thì
tu tập chừng nào có kết quả rồi mới tu tập pháp môn cao hơn.
Về giới luật
cũng vậy, khi giới luật đức hạnh này giữ trọn vẹn thì mới giữ gìn giới luật đức
hạnh khác, chứ không phải ôm đồm tất cả giới luật mà giới nào cũng vi phạm.
Pháp tu tập cũng vậy, pháp nào phải tu cho xong pháp nấy chớ không phải pháp
nào cũng tu tập. Pháp nào cũng tu tập là tu tập chung chung. Tu như vậy chẳng
có kết quả gì rất uổng công tu tập mà còn phí thời gian vô ích.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét