40-BA MƯƠI BẢY PHẨM TRỢ
ĐẠO: LỜI NÓI ĐẦU
Ba Mươi Bảy
Pháp Trợ Đạo là một bảng thống kê các pháp tu hành của đạo Phật, từ người sơ cơ
mới bắt đầu tu tập cho đến khi chứng đạo, có đầy đủ 37 pháp hành, từ dễ đến khó
và lý giải rành mạch, rõ ràng.
Vì thế, bài
kinh này có tên là Ba Mươi Bảy Phẩm Trợ Đạo, có nghĩa là ba
mươi bảy pháp môn giúp cho người tu chứng đạo.
Người có hiểu
biết Ba Mươi Bảy Phẩm Trợ Đạo là người tu tập không bao giờ sai đường, lạc lối
của Phật giáo. Vì thế, trước tiên muốn tu tập theo Phật giáo, chúng tôi xin
khuyên quý vị hãy nghiên cứu kỹ ba mươi bảy phẩm trợ đạo, rồi mới tu tập.
Khi đã thông
suốt Ba Mươi Bảy Phẩm Trợ Đạo, thì không có pháp môn nào của ngoại đạo mạo nhận
là của Phật giáo để lừa gạt quý vị được. Ngoài Ba Mươi Bảy Phẩm Trợ Đạo này,
trong đạo Phật không còn có một pháp môn nào khác nữa. Nếu có pháp môn nào khác
ngoài ba mươi bảy pháp môn này, thì đó là pháp môn của ngoại đạo. Đó là điều chắc
chắn mà đức Phật đã xác định như vậy.
Bởi các pháp
môn của ngoại đạo không bao giờ có pháp môn nào giống như trong
Ba Mươi Bảy Pháp Môn Trợ Đạo này.
Quý vị hãy
xem xét lại pháp môn Tịnh Độ thuộc hệ phái Bắc tông, dạy tu hành bằng cách nhiếp
tâm chuyên ròng câu Niệm Hồng Danh Phật Di Đà. Phật Di Đà là một đức Phật tưởng
tượng của Đại thừa, chớ Phật Di Đà không có thật. Vì thế, khi niệm Phật được nhất
tâm, tức là ức chế ý thức không còn niệm khởi, nên tưởng thức hoạt động, do đó
người niệm Phật liền thấy cảnh giới Tây Phương Cực Lạc.
Thiền tông
cũng bắt chước niệm Phật để được nhất tâm. Khi nhất tâm thì ý thức không khởi
niệm vọng tưởng, thì như vậy Thiền tông gọi là Thiền Định.
Khi không có
khởi niệm vọng tưởng liền gọi là thiền định. Thiền định như vậy chỉ
là thiền định của ngoại đạo, chớ thiền định của đạo Phật không phải
vậy. Khi một người tu hành theo Phật giáo là phải ly dục, ly bất thiện pháp, trải
qua các pháp Tứ Chánh Cần và Tứ Niệm Xứ. Khi chứng được tâm Tứ Niệm Xứ thì mới
có đủ Tứ Thần Túc, khi có đủ Tứ Thần Túc thì mới có đủ khả năng nhập Tứ Thánh Định. Còn
chưa có Tứ Thần Túc mà nhập thiền định thì đó là thiền định của Thiền tông
Trung Quốc.
Trải qua trên
10 năm tu tập những pháp môn này, chúng tôi đã đạt được nhất tâm bất loạn từ
ngày này sang ngày khác, nhưng khi xả ra, thì xét lại tâm mình vẫn còn tham,
sân, si, mạn, nghi. Biết rõ như vậy, chúng tôi đành bỏ không tu tập nữa.
Trong khi
nghiên cứu Ba Mươi Bảy Phẩm Trợ Đạo, chúng tôi thấy Đại thừa và
Thiền tông không có pháp môn nào giống như Ba Mươi Bảy Pháp của Phật. Do đó,
chúng tôi biết ngay các tổ hệ phái phát triển tưởng giải tạo ra những pháp môn
tu tập ức chế ý thức, làm cho hết vọng tưởng. Ngược lại, đức Phật dạy: “Ý
dẫn đầu các pháp. Ý làm chủ. Ý tạo tác”. Đạo Phật không diệt ý thức, mà còn sử
dụng ý thức để tạo thành lực Tứ Thần Túc. Nhờ lực Tứ Thần Túc mới làm
chủ Sinh, Già, Bệnh, Chết.
Cho nên Phật
giáo Thiền tông Trung Quốc dạy: Kiến tánh thành Phật, chẳng niệm thiện niệm ác
bản lai diện mục hiện tiền, biết vọng không theo hay biết vọng liền buông, chăn
trâu, tham thoại đầu, tham công án, khởi nghi tình, v.v…Những pháp hành
này trong kinh sách nguyên thủy Phật không có dạy. Vậy mà các tổ
Trung Quốc dám cả gan mạo nhận là Phật thuyết.
Phật giáo
Nam tông Miến Điện dạy tu tập thiền Minh Sát Tuệ bằng pháp môn nhiếp tâm phình
xẹp nơi cơ bụng.
Phật giáo Mật
tông Tây Tạng, các vị Lạt Ma dạy niệm các thần chú ức chế tâm để tưởng thức hoạt
động xuất hiện cầu vồng, đó cũng là cách thức lừa đảo tín đồ phật tử.
Đem tất cả
các pháp môn này so sánh với Ba Mươi Bảy Phẩm Trợ Đạo của Phật giáo, thì chúng
ta không thấy có một pháp môn nào giống pháp môn của Phật giáo cả. Và như vậy,
chúng tôi xác định các pháp môn này không phải của Phật giáo là đúng không sai.
Các pháp môn này đều là của tà giáo ngoại đạo, xin quý vị lưu ý.
Cho nên các
hệ phái tôn giáo do các tổ Trung Quốc thành lập, cứ đem pháp môn tưởng giải của
mình rồi gắn nhãn hiệu Phật giáo để lừa đảo tín đồ. Một người sơ cơ mới vào đạo
như quý vị phật tử thì làm sao thấu hiểu pháp nào của Phật giáo, và pháp nào của
các tổ. Cho nên rất dễ lầm lạc vì sự lừa dối của các tổ Trung Quốc.
Làm điều
này, các tổ sơ sót quên nghiên cứu Ba Mươi Bảy Phẩm Trợ Đạo của Phật giáo, nên
khi phật tử đã am tường giáo pháp này thì các tổ đã đánh mất niềm tin với tín đồ.
Chính vì thế mà chúng tôi không còn tin kinh sách phát triển nữa.
Các tổ theo
lối mòn kiến tưởng giải của các sư tổ mình trước kia, tự dựng lên một sự giả dối
ngoài sức tưởng tượng của con người. Họ cho rằng Phật giáo có 84 ngàn pháp
môn. Gom hết các pháp của tất cả tôn giáo trên hành tinh này
cũng không có tới 1.ooo pháp môn, huống hồ lại có đâu tới 84 ngàn pháp môn.
Cái sai của
các tổ sư Thiền tông Trung Quốc cố đặt ra pháp môn, rồi gán cho Phật giáo là
cho rằng không có ai bắt bẻ. Nhưng Ba Mươi Bảy Phẩm Trợ Đạo đã xác định đạo Phật
có 37 pháp môn chớ không hơn.
Thiếu nghiên
cứu về Phật giáo, nên các tổ quên rằng đức Phật chỉ dạy tu tập ba mươi bảy pháp
môn mà thôi, ngoài ra không có pháp môn nào nữa cả. Cho nên các hệ phái tôn
giáo của Trung Quốc, Nhật Bản, Đại Hàn, Tây Tạng, Ấn Độ, v.v… hay bất cứ một
nước nào trên thế giới cũng không lừa gạt được quý vị.
Như vậy,
chúng ta biết rất rõ Thiền tông và Tịnh Độ tông là Phật giáo Trung Quốc, hoàn
toàn chịu ảnh hưởng tinh thần tư tưởng và pháp hành của Nho giáo và Lão giáo.
Cho nên Phật giáo Trung Quốc cũng không phải Phật giáo chuyên ròng của Phật
giáo. Nhưng xét qua góc độ Nho giáo, thì Nho giáo cũng không phải là Nho giáo
chuyên ròng; và Lão giáo cũng vậy, nó cũng không chuyên ròng là Lão giáo. Cho
nên Phật giáo truyền sang qua Trung Quốc đã bị ảnh hưởng với Nho giáo thì gọi
là Đại thừa; đã bị ảnh thưởng với Lão giáo thì gọi là Tối Thượng thừa.
Như vậy, những
pháp môn của các giáo phái này không phải là của Phật giáo chánh tông, vì nó đã
bị lai căng theo Nho giáo và Lão giáo của Trung Quốc.
Từ khi Phật
giáo Trung Quốc truyền sang qua Việt Nam đến nay, chưa có một vị
hòa thượng nào làm chủ sinh, già, bệnh, chết như đức Phật, thường quý vị chết
trong bệnh tật đau khổ.
Khi hiểu biết
được như vậy, chúng ta muốn tu theo Phật giáo thì phải nghiên cứu kinh sách
nguyên thủy do Hòa thượng Minh Châu dịch ra Việt ngữ.
Trưởng lão
Thích Thông Lạc
Kính ghi!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét