72-MƯỜI HAI CỬA VÀO
ĐẠO: THƯỜNG KIẾN VÀ ĐOẠN KIẾN
Khi Kassapa
hỏi bất cứ chỗ nào về “KHỔ”, thì đức Phật cũng phủ nhận: “Không phải vậy”. Vậy
như thế nào đây?
Nên Kassapa
không thể chờ lâu hơn nữa, liền hỏi Phật:
“- Bạch
Thế Tôn, Thế Tôn hãy nói cho con hiểu về KHỔ.
- Này
Kassapa, một người tự làm Khổ mình là “Thường Kiến”.
- Này
Kassapa, một người làm Khổ người khác là “Đoạn Kiến”. Và tất cả những câu hỏi của
ngươi đều là THƯỜNG KIẾN và ĐOẠN KIẾN”. (42 Tương Ưng tập 2)
Thông thường,
ai cũng hiểu khổ do mình làm ra hay người khác làm, thế mà ở đây
đức Phật phá vỡ kiến chấp thường kiến và đoạn kiến này, vì những kiến chấp này
sai, không đúng. Ngoài kiến chấp đoạn kiến và thường kiến khổ, thì còn có cái
hiểu biết khổ nào khác hơn?
Đoạn kinh
trên đây đã xác định cho chúng ta thấy, sự hiểu biết của con người thường bị
rơi vào vào hai CỰC ĐOAN: thường kiến và đoạn kiến. THƯỜNG KIẾN là bị dính mắc
vào chấp có; ĐOẠN KIẾN thường bị dính mắc vào chấp không.
Vì vậy trên
đời này, nếu cái này có thì cái này không thể không, nếu cái kia không thì
không thể cái kia có. Cho nên không có một vật nào vừa có, vừa không được, có
là có, mà không là không. Đó là cái hiểu biết thông thường của con người, cái
hiểu biết của họ không vượt ra khỏi hai cực đoan này. Vì cái hiểu biết như vậy,
nên con người phải chịu khổ muôn đời, muôn kiếp. Thật đáng thương!
Sự giải
thoát của Phật cũng lấy từ sự hiểu biết của con người. Từ xưa đến nay, vì sự truyền
thừa sự hiểu biết sống trong ái dục, nên sự hiểu biết ấy toàn là đau khổ. Khi đạo
Phật ra đời, đức Phật dạy chúng ta hiểu biết lìa xa tâm ái dục. Lìa xa tâm ái dục
là lìa xa hai cực đoan thường kiến (CÓ), và đoạn kiến (KHÔNG).
Vì vậy, sự hiểu biết này hoàn toàn đi đến giải thoát.
Bởi vậy, sự
hiểu biết của con người rất quan trọng, do sự hiểu biết mà đời đời, kiếp kiếp
phải chịu trong đau khổ. Cái hiểu biết của loài người hiện nay là cái hiểu biết
theo truyền thống từ ngàn xưa, do thủy tổ của loài người để lại chỉ biết hiểu
như vậy. Mãi đến khi đức Phật ra đời, Ngài tu hành chứng quả Vô Lậu, thấy biết
vạn pháp trên thế gian này như thật, nên Ngài dõng dạc tuyên bố: “Còn có cái hiểu
biết khác, cái hiểu biết không nằm trong hai cực đoan CÓ và KHÔNG, cái hiểu biết
vượt ra ngoài vòng khổ đau. Đó là cái hiểu biết THẬP NHỊ NHÂN DUYÊN”.
Như chúng ta
đã biết, tất cả những câu hỏi của Kassapa đều nằm trong hai cực đoan “có” và
“không”. Vì thế đức Phật trả lời: “không phải vậy”. Đó là đức Phật trả lời
đúng, vì con người điên đảo nên không thấy 12 nhân duyên tập khởi khổ, mà cho rằng
MÌNH TỰ LÀM VÀ NGƯỜI KHÁC LÀM KHỔ.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét