62-BÀI IN TRONG SÁCH BA
MƯƠI BẢY PHẨM TRỢ ĐẠO: THƯC HIỆN BA MƯƠI BẢY PHẨM TRỢ ĐẠO/ 2
Đó là đức Phật
nêu ra những nghi ngờ có thể có của các Vương Tử nhóm Anuruddha, đối với các lậu
hoặc Phật chưa diệt sạch.
Chúng ta hãy
lắng nghe các Vương Tử nhóm Anuruddha trả lời: “Bạch Thế Tôn, chúng con
không có nghĩ như vậy về Thế Tôn: “Các lậu hoặc nào liên hệ đến phiền não, sanh
khởi hậu hữu, đáng sợ hãi, đưa đến quả khổ dị thục, hướng đến sanh, già, bệnh,
chết trong tương lai, các lậu hoặc ấy chưa được Như Lai đoạn trừ. Do vậy, Như Lai
sau khi suy tư phân tích, thọ dụng một pháp; sau khi suy tư phân tích, nhẫn thọ
một pháp; sau khi suy tư phân tích, từ bỏ một pháp; sau khi suy
tư phân tích, đoạn trừ một pháp”.
Khi nghe các
Vương Tử nhóm Anuruddha không còn nghi ngờ lậu hoặc của đức Phật, nên đức Phật
biết chắc đó là lòng tin không gì lay chuyển, nên đức Phật ca ngợi lòng tin ấy,
và vạch rõ cho các Vương Tử nhóm Anuruddha hiểu sâu hơn con đường tu tập của Phật
giáo: “Lành thay! Lành thay! này các Vương Tử nhóm Anuruddha! Các lậu hoặc
liên hệ đến phiền não, sanh khởi hậu hữu, đáng sợ hãi, đưa đến quả khổ dị thục,
hướng đến sanh, già, bệnh, chết trong tương lai đã được Như Lai đoạn trừ, cắt tận
gốc rễ, làm cho như thân cây Ta-la không thể sanh lại; không thể sanh khởi
trong tương lai. Ví như này, các Vương Tử nhóm Anuruddha, cây Ta-la đầu đã bị
chặt đứt, không thể lớn lên nữa, cũng vậy, này các Vương Tử nhóm Anuruddha, các
lậu hoặc liên hệ đến phiền não… (như trên)… không thể sanh khởi trong tương
lai. Do vậy, Như Lai sau khi suy tư phân tích, thọ dụng một pháp; sau khi suy
tư phân tích, nhẫn thọ một pháp; sau khi suy tư phân tích, từ bỏ một pháp; sau
khi suy tư phân tích, đoạn trừ một pháp”.
Khi tu tập sống
trong tâm BẤT ĐỘNG, THANH THẢN, AN LẠC, thì tâm tham, sân, si, mạn,
nghi đã bị diệt trừ, như cây Ta-la bị chặt đứt ngọn, không thể sống
lại được. Một sự xác định rất rõ ràng, mà chính kim khẩu đức Phật nói ra.
Khi tu tập đạt
được tâm BẤT ĐỘNG, THANH THẢN, AN LẠC, VÔ SỰ, thì có một trí tuệ hiểu biết rất
đặc biệt, mà người thế gian không thể nào ngờ được. Cho nên trước khi nói ra điều
này, đức Phật dè dặt, sợ người thế gian không hiểu, cho mình lường gạt họ: “Này
các Vương Tử nhóm Anuruddha, các ông nghĩ thế nào? Do thấy mục đích đặc biệt
nào, Như Lai giải thích sự tái sanh của các đệ tử đã từ trần, đã mệnh chung,
nói rằng: “Vị này tái sanh ở chỗ này, vị này tái sanh ở chỗ kia”. Các Vương Tử
nhóm Anuruddha có lòng tin không?”.
Khi nghe đức
Phật hỏi như vậy, các Vương Tử nhóm Anuruddha khẳng định trả lời: “Bạch
Thế Tôn, đối với chúng con, các pháp dựa vào Thế Tôn làm căn bản, hướng đến Thế
Tôn làm lãnh đạo, nương tựa Thế Tôn làm y cứ. Bạch Thế Tôn, tốt lành thay nếu
Thế Tôn thuyết giảng cho ý nghĩa này. Sau khi được nghe Thế Tôn, các tỳ kheo sẽ
y giáo thọ trì”.
Sau khi nghe
các Vương Tử nhóm Anuruddha tin tưởng vào đức Phật, không có chút lòng nghi ngờ
gì cả, nên đức Phật dạy tiếp: “Này các Vương Tử nhóm Anuruddha, Như Lai
không vì mục đích lường gạt quần chúng, không vì mục đích nịnh hót quần chúng,
không vì mục đích lợi lộc, trọng vọng, danh xưng, quyền lợi vật
chất, không vì với ý nghĩa: “Như vậy quần chúng sẽ biết ta”, mà Như Lai giải
thích sự tái sanh các vị đệ tử đã từ trần, đã mệnh chung, nói rằng: “Vị này tái
sanh ở chỗ này hoặc vị này tái sanh ở chỗ kia”. Và này các Vương Tử nhóm
Anuruddha, có những Thiện gia nam tử có tin tưởng với tín thọ cao thượng, với
hoan hỷ cao thượng, sau khi được nghe như vậy, sẽ chú tâm nghe như thật. Như vậy,
này các Vương Tử nhóm Anuruddha, là hạnh phúc, là an lạc lâu đời cho các vị ấy”.
Khi tu tập
tâm BẤT ĐỘNG, đó là sự giải thoát cho riêng mình, nhưng trong TÂM BẤT ĐỘNG, nó
có một sự hiểu biết ngoài tri kiến của mình. Ở đây, đức Phật nói ra những điều
này không phải vì khoe khoang, không phải làm cho người ta kính phục mình,
không phải nói ra để được mọi người cúng dường nhiều vật chất, không phải nói
ra để mọi người biết đến mình. Ở đây, nói ra để mọi người hiểu trong TÂM BẤT ĐỘNG
có nhiều điều siêu việt, mà không thể lấy trí thế gian nghĩ bàn.
Chúng ta hãy
lắng nghe đức Phật dạy: “Ở đây, này các Vương Tử nhóm Anuruddha, các
ngươi có nghe: “Tỳ kheo với tên như thế này đã mệnh chung. Thế Tôn có tuyên bố
về vị này: “Vị ấy an trú chánh trí. Vị tôn giả ấy đã được thấy,
hay được nghe: Tôn giả này có giới hạnh như vậy; tôn giả này có trí tuệ như vậy;
tôn giả này có an trú như vậy; tôn giả này có giải thoát như vậy. Tỳ kheo khi
nhớ đến lòng tin, giới hạnh, đa văn, bố thí và trí tuệ của vị kia, an trú tâm
trên như thật”.
Khi chúng ta
tu tập, chỉ cần diệt trừ được Năm Hạ Phần Kiết Sử. Năm Hạ Phần Kiết Sử gồm có:
1- Tham
kiết sử
2- Sân kiết
sử
3- Thân
kiến kiết sử (Mạn kiết sử)
4- Giới
thủ kiến kiết sử
5- Nghi
kiến kiết sử
Đúng như lời
đức Phật dạy, diệt NĂM HẠ PHẦN KIẾT SỬ, lúc chết liền được hóa sinh vào Niết
Bàn, không còn tái sinh làm người nữa: “Như vậy, này các Anuruddha, tỳ
kheo có nghe: “Tỳ kheo với tên như thế này đã mệnh chung. Thế tôn có tuyên bố về
vị này: “Sau khi đoạn trừ năm hạ phần kiết sử, vị ấy được hoá sanh, nhập Niết
Bàn tại chỗ ấy, không còn phải trở lui ở đời này nữa”.
Khi còn sống,
giữ gìn được tâm Bất Động, Thanh Thản, An Lạc, Vô Sự tức là tâm Ly Dục, Ly Bất
Thiện Pháp. Tâm Ly Dục, Ly Bất Thiện Pháp là Niết Bàn. Cho
nên, sống với tâm Bất Động, Thanh Thản, An Lạc, Vô Sự là đã diệt
trừ Năm Hạ Phần Kiết Sử, thì chết cũng ở chỗ Bất Động đó, nên gọi là nhập Niết
Bàn. Như lời đức Phật đã dạy ở trên.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét