83-BÀI IN TRONG SÁCH MƯỜI
HAI CỬA VÀO ĐẠO: SỐNG TRONG CAO THƯỢNG MỚI CHỨNG ĐẠT CÁI CAO THƯỢNG
Như chúng ta
đã từng biết, giới luật đức hạnh là pháp môn tu tập hàng đầu trong Phật giáo,
người sống giới luật đức hạnh là người sống trong cao thượng. Có sống trong cao
thượng thì chúng ta mới giữ gìn tâm bất động dễ dàng, còn sống phạm giới thì
không bao giờ giữ gìn tâm bất động được. Do tâm BẤT ĐỘNG mới làm chủ SINH, GIÀ,
BỆNH, CHẾT.
Cho nên đức
Phật đã dạy rõ ràng: “Này các thầy tỳ kheo! Phải sống với cái cao
thượng mới đạt được cái cao thượng”. Đúng vậy, sống trong cao thượng
mới chứng cái cao thượng.
Sống trong
cao thượng là sống đúng Phạm hạnh của Phật giáo, tức là sống thiểu
dục tri túc, chỉ còn ba y một bát, tất cả đều buông xả sạch, không còn để tâm
thương hay ghét, không còn ái kiết sử trói buộc, không còn người thân kẻ sơ,
không còn tài sản lớn tài sản nhỏ, không còn tiền để dự phòng trong cuộc sống
hay đau ốm, không còn đất đai ruộng vườn, không còn nhà cửa lớn nhỏ, phải sống
như đức Phật chỉ còn ba y một bát, đi xin ăn hằng ngày mà thôi.
Người sống
được như vậy mới gọi là cao thượng, như đức Phật đã từng ca ngợi và tán thán phạm
hạnh này: “Đáng được tán thán, nầy các thầy Tỳ kheo! Là phạm hạnh với
sự có mặt của bậc Đạo Sư. Do vậy, này các thầy Tỳ kheo, hãy tinh tấn lên để chứng
đạt những gì chưa chứng đạt, để chứng đắc những gì chưa chứng đắc, để chứng ngộ
những gì chưa chứng ngộ”. (57 Tương Ưng tập 2)
Quý vị có
nghe lời đức Phật dạy trên đây không? Đó là những lời dạy về lối sống cao thượng.
Sống cao thượng như đức Phật đã xác định rõ ràng: “Là phạm hạnh với sự
có mặt của bậc Đạo Sư”. Có phải chăng lời dạy này là chỉ cho sự “THÂN
CẬN THIỆN HỮU TRI THỨC”? Nhờ thân cận thiện hữu tri thức để thấy
được những gì? Không phải là để nhìn thấy những hành động Phạm hạnh sống của bậc
thiện hữu tri thức sao?
Phạm hạnh
của đức Phật như thế nào?
- Ăn
không phi thời.
- Ngủ
không phi thời.
- Sống độc
cư, phòng hộ mắt, tai, mũi, miệng, thân, và ý của mình.
- Đi đứng
nhẹ nhàng, lời nói ôn tồn nhã nhặn, tức là những oai nghi chánh hạnh.
Người giữ
gìn bốn hạnh này là người sống cao thượng. Người sống cao thượng mới chứng đạt
pháp cao thượng. Pháp cao thượng của Phật giáo không có gì cao thượng cả, mà rất
cao thượng chỉ vì con người sống trong thế gian không làm được.
1- Điều
thứ nhất: Con
người thế gian ham ăn, ăn ngày ba bữa còn ăn đêm. Ngược lại, người sống trong
pháp cao thượng của Phật giáo thì không tham ăn, ăn ngày một bữa.
2- Điều
thứ hai: Con
người thế gian ham ngủ, lúc nào ngủ cũng được. Ngược lại, người sống
trong pháp cao thượng của Phật giáo thì không tham ngủ, thường tu tập tỉnh thức,
sống trong tâm bất động.
3- Điều
thứ ba: Con người
thế gian ham tiền bạc nhiều, ham nhà cửa cao sang đẹp đẽ, ham xe cộ này xe cộ
khác. Ngược lại, người sống trong pháp cao thượng của Phật giáo thì không ham tiền
bạc, nhà cửa, xe cộ, thường buông xả hết, chỉ còn sống ba y, một bát hằng ngày
đi xin cơm một bữa để sống tu tập.
4- Điều
thứ tư: Con người
thế gian ham uy quyền, lúc nào cũng muốn ra oai, la lối, nạt nộ chửi mắng người
khác. Vả lại còn muốn ăn trên ngồi trước không ai hơn mình. Ngược lại, người sống
trong pháp cao thượng của Phật giáo thì không tham uy quyền, mà chỉ muốn làm một
người thấp nhất trong xã hội (người ăn mày).
5- Điều
thứ năm: Con
người thế gian hay giận hờn, phiền não, lo sợ: lo đói, lo sợ trộm cướp, chiến
tranh, lo sợ con cái nghèo khổ, v.v… Ngược lại, người sống trong pháp cao thượng
của Phật giáo thì không giận hờn, ai chửi mắng thì tha thứ thương yêu, không
ghét ai, nhất là không lo sợ một thứ gì cả.
6- Điều
thứ sáu: Con
người thế gian tâm ưa thích dâm dục, nên lớn lên đều lấy vợ gả chồng, nhưng người
ta đâu biết rằng đó là con đường khổ của thế gian, nối tiếp từ đời này đến đời
khác mãi mãi khổ đau, thế mà sinh ra làm người ai cũng ưa thích, v.v… Ngược lại,
người sống theo pháp cao thượng của Phật giáo thì tránh xa dâm dục, thấy dâm dục
như thấy rắn độc, một khi đã bị nọc độc rắn dâm dục cắn thì suốt đời phải chịu
khổ đau.
Cho nên dâm
dục là con đường sinh tử luân hồi, con đường bất tịnh, uế trược, tràn đầy đau
khổ, không đi vào con đường này thì thôi, mà hễ đi vào con đường này thì khổ
đau ngút ngàn. Hỡi quý vị có trí tuệ hãy tránh xa. Ở xa tưởng nó là hạt kim
cương, nhưng khi đến gần thì nó là giọt nước mắt đấy quý vị ạ!
Sáu điều
trên đây nếu người nào muốn sống một đời sống cao thượng thì hãy tránh xa sáu
điều này, đó là sáu điều hạ liệt. Có tránh xa sáu điều hạ liệt trên thì đời sống
mới cao thượng theo đúng đường lối của Phật giáo. Nhờ có sống cao thượng như vậy
mới chứng được pháp cao thượng.
Người ta đừng
hiểu sai là tu theo đạo Phật phải buông bỏ hết, không còn có một vật
gì còn dính trong thân tâm, phải trống không, không ngơ. Đó là
hiểu sai, người đi tu theo Phật giáo sống thiểu dục tri túc, chỉ còn ba y một
bát mà thôi, đó là những vật dụng cần thiết cho một người tu hành giải thoát.
Nhờ sống như vậy nên làm chủ được cái ăn, cái ngủ và cái sống một mình. Cho
nên, tất cả ngũ dục lạc thế gian đều buông bỏ xuống sạch, không còn một chút
xíu nào dính trong tâm. Chúng ta lắng nghe đức Phật dạy: “Sự xuất
gia này của chúng ta sẽ không phải trống không. Có kết quả, có thành tích. Và
những vật dụng chúng ta thọ dụng như y phục, đồ ăn khất thực, thuốc trị bệnh, dầu
cho những thứ này là khiêm tốn, đối với chúng ta sẽ có quả lớn, có lợi ích lớn”. (57
Tương Ưng tập 2)
Lời dạy trên
đây rất rõ ràng, vì y phục vừa đủ để thay đổi mặc hằng ngày, không thừa dư một
y áo nào cả, và đồ ăn khất thực vừa đủ ăn ngày một bữa để sống rất là khiêm tốn,
nhưng xét lại người sống được như vậy thì quả là giải thoát, lợi ích rất lớn mà
người thế gian không thể sánh được.
Khi chúng ta
sống được như vậy thì hãy lắng nghe đức Phật dạy tiếp: “Này các thầy
tỳ kheo, thấy được tự lợi là vừa đủ để tinh tấn
không phóng dật. Hay này các thầy tỳ kheo, khi thấy lợi tha là vừa đủ để tinh tấn
không phóng dật, hay này các thầy tỳ kheo, thấy lợi cả hai là vừa đủ để tinh tấn
không phóng dật”. (58 Tương Ưng tập 2)
Lời dạy trên đây giúp chúng ta biết pháp tu hành rất dễ dàng. Khi sống đời sống cao thượng như vậy thì điều cần thiết là phải siêng năng sống

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét