318-SỰ NGUY HIỂM CỦA THẾ GIỚI TƯỞNG .
thầy Thích
Thông Lạc
(Nguồn:http://www.nguyenthuychonnhu.net/index.php/bdt/144-thhlht
Một trích đoạn
đại ý từ băng giảng của thầy Thông Lạc nói về thế giới tưởng, sự nguy hiểm của
thế giới tưởng – mà các cảnh giới xuất hồn, siêu hình phải chăng là ảo giác, cảnh
giới của thế giới tưởng?
…Thế
mà lâu là do bị tưởng con, cái tâm của thầy nó an, nó an là nó bị tưởng.
Thậm chí như thầy ngồi đây nó thể hiện thần thông đủ cách, thần thông
tưởng con, nó làm cản trở thầy rất nhiều trên con đường tu bởi vì thầy tu
theo con đường Đại Thừa nó lọt vào thế giới tưởng cho nên thầy mới biết mặt nó
đủ mọi tưởng của nó chứ còn cỡ thầy không tu thì thầy không biết nó đâu.
Cho nên ở
đây bây giờ mấy con ló cái mặt tưởng nào ra thầy biết hết, nói ra thầy biết mặt
nó hết, cho nên mấy con không có thể nào lừa đảo thầy qua được cái tưởng của mấy
con. Cho nên thầy biết mặt nó hết, do đó thầy điểm mặt thầy chỉ cách thức phá sạch
không để cho nó phá.
Cho nên từ
cái thinh tưởng đến cái sắc tưởng, đến cái xúc lạc hỷ tưởng, tất cả cái này đều
là cám dỗ.
Rồi nó
đánh cái tưởng, cái tưởng lạc rồi nó đánh cái tưởng khổ. Đó cái tưởng khổ là thọ
ấm ma đó, cái thọ hành nó đánh cái tưởng khổ, rồi nó đánh cái tưởng vô ký, rồi
nó đánh cái tưởng ngoan không, rồi nó đánh cái tưởng hôn trầm thùy miên con. Đầu
tiên mấy con tu là cái hôn trầm thùy miên thực sự của mấy con. Sau khi mấy con
tu khá rồi thì cái tưởng hôn trầm thùy miên nó đánh, nó đánh mạnh hơn, nó đánh
vi tế hơn, nó kinh lắm chớ không phải con người mình luôn bị hôn trầm thùy miên
đâu mà nó bị cái tưởng hôn trầm thùy miên. Nó đang ngồi tỉnh bơ mà nó đánh mình
gục liền tức khắc. Ý thức mình rất tỉnh nhưng vừa lọt trong tưởng nó đánh gục
mình tức khắc, nó nhanh chóng lắm.
Cho nên tất
cả các cái này là cái khó khăn chứ không phải dễ. Vì vậy mà Đức Phật đã nói: Đạo
cảm ứng giao nan tư nghì, cảm ứng giao nan được cái sự khó khăn của một người đệ
tử của mình. Nó khó lắm chứ không phải dễ. Bởi vì kèm bên mình là có một cái thế
giới tưởng, ý thức của chúng ta vừa muốn ngưng nó được thì cái tưởng nó đã làm
cản trở chúng ta.
Cho nên hầu
hết mà người ta tu không đạt được là tại vì người ta rơi vào thế giới tưởng,
người ta không đạt được sự làm chủ sinh tử. Rớt vào trong đó người ta cứ ngỡ tưởng
mình làm chủ, nhưng mà đến cuối cùng mà cái sự sống chết của mình, cái giờ phút
cuối cùng thì không làm chủ được.
Ông nào
cũng ngẩn ngơ hết, hồi đó thì tưởng đâu là mình làm chủ được, không ngờ đến cuối
cùng thì không làm chủ được.
Tại sao mấy
người đó, thầy nói, họ tu mà họ không thử. Còn thầy thì thầy thử thầy biết làm
chủ không có được thầy biết rằng không có được, cái này không có làm được. Cho
nên thầy thử phải làm được mới tin được.
Cho nên ở
đây khi mà các con tu xong, cái tâm các con định tĩnh xong rồi, nó có đủ bảy
giác chi rồi thì các con cứ thử, thử xem có làm được không? đặng cho mình ôm
pháp mình tu nữa, có như vậy mình mới tiến bộ. …
Nghe băng
giảng: Nhấn
vào đây để nghe
(Nguồn: https://ia802501.us.archive.org/12/items/chonlac_mp3_16/04._Ben_Thay_chung_con_hoc_dao_2.mp3)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét