181-MUỐN CHỨNG ĐẠO PHẢI
TU PHÁP MÔN NÀO: THÂN HÀNH NIỆM QUÁN XƯƠNG TRẮNG
PHẦN THỨ
CHÍN: THÂN HÀNH NIỆM QUÁN XƯƠNG TRẮNG
Một lần nữa,
con người vì lầm chấp thân này là thật, là ta, là của ta, là bản ngã của ta nên
dính mắc chấp ngã; do chấp ngã mà mọi sự đau khổ đều đổ lên đầu, lên cổ của con
người, nhưng mấy ai đã hiểu rõ. Cho nên, đức Phật lại dạy chúng ta tư duy quán
xét bộ xương trắng của thân con người, để được thấm nhuần thân này không phải
là ta, là của ta, là bản ngã của ta.
Qua bài Ý
HÀNH THÂN HÀNH NIỆM này, thì chúng ta càng hiểu rõ bản chất của thân người chỉ
là một bộ xương trắng màu vỏ ốc, và nếu bộ xương này chỉ bỏ ngoài đồng trong
hơn một năm sau thì chỉ còn là một đống bột trắng hôi thối rất bẩn, chẳng ai
dám lại gần:
“Lại nữa,
này các tỳ kheo, tỳ kheo như thấy một thi thể quăng bỏ trong nghĩa địa, chỉ còn
toàn xương trắng màu vỏ ốc… chỉ còn một đống xương lâu hơn một năm… chỉ còn
là xương thối trở thành bột; tỳ kheo quán thân ấy như sau: “Thân này tánh chất
là như vậy, bản tánh là như vậy, không vượt khỏi bản chất ấy”. Trong khi vị ấy
sống không phóng dật, nhiệt tâm, tinh cần, các niệm và tư duy thuộc về thế tục
được đoạn trừ. Nhờ đoạn trừ các pháp ấy, nội tâm được an trú, an tọa, chuyên nhất,
định tỉnh. Như vậy, này các tỳ kheo, tỳ kheo tu tập Thân Hành Niệm”.
Đúng vậy,
toàn thân con người gồm từ da, thịt, xương, máu, mủ, đờm dãi đều là đồ bất tịnh,
hôi thối ghê gớm. Con người chết hôi thối hơn những con vật khác. Ngày xưa bên
nước Ấn Độ, người ta chết đều đem xác người chết bỏ vào rừng, vì thế những khu
rừng ấy gọi là rừng thây ma, hay còn gọi nơi đó là “lâm táng”.
Cho nên thời
đức Phật, các vị tỳ kheo thường vào rừng thây ma mà quán thân bất tịnh trương
phồng, hôi thối, v.v…
Đó là một
phương pháp quán thây ma rất thực tế, mà chỉ có nước Ấn Độ có mà thôi. Còn bây
giờ thì sao?
Vì cả một thế
giới nhiều nước đều hợp tác với nhau để giữ gìn vệ sinh chung, môi trường sống của
loài người luôn luôn phải được trong sạch, nên việc an táng đều bị Chính phủ
các nước đình chỉ việc chôn cất như vậy.
Hiện giờ các nước đều khích lệ hỏa táng là vệ sinh nhất, nhưng ở Việt Nam còn theo tục lệ địa táng. Cho nên muốn bãi bỏ một tục lệ nào cũng rất khó khăn, vì nó đã ăn sâu vào tư tưởng con người. Dù họ biết đúng nhưng chưa bỏ được.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét