91-BÀI IN TRONG SÁCH MƯỜI
HAI CỬA VÀO ĐẠO: CẢM GIÁC LẠC THỌ
Trong cuộc sống
hằng ngày, chúng ta thường ưa thích cảm nhận thọ lạc mà rất sợ cảm nhận thọ khổ,
vì thế hễ có cảm nhận thọ lạc là dính mắc, chấp thủ, không bao giờ có ý muốn khởi
niệm lìa xa chúng. Còn riêng đức Phật dạy: Có những cảm nhận thọ lạc khiến cho
chúng ta ưa thích thì chúng ta nên khởi niệm thoát ly niệm thọ lạc ấy, chớ đừng
sinh tâm ưa thích, chấp thủ sống trong trạng thái ấy. Ưa thích sống trong trạng
thái ấy là sai, vì đạo Phật không chấp nhận tất cả các cảm nhận thọ lạc.
Chúng ta hãy
nghe lời Phật dạy: “Nếu vị ấy cảm giác lạc thọ, vị ấy biết lạc vô
thường, vị ấy biết không nên tham đắm, vị ấy biết không nên hoan hỷ, lạc thọ ấy
được cảm giác với niệm thoát ly”. (151 Tương Ưng tập
2)
Ví dụ như
chúng ta đang ăn một cái bánh rất ngon, thì hãy khởi niệm lìa xa cái ngon của
cái bánh, đừng để tâm còn thèm muốn ăn nữa. Nếu người nào làm đúng như lời Phật
dạy như vậy thì thân tâm sẽ ly dục, ly bất thiện pháp, và như vậy tâm họ sẽ được
giải thoát. Bởi ý làm chủ, ý tạo tác, ý dẫn đầu các pháp, nên ý thức khởi niệm
lìa bỏ thì cảm giác thọ lạc được lìa bỏ theo ý mình muốn.
Cũng như khi
gặp trường hợp thọ khổ, chúng ta cũng nên TÁC Ý lìa bỏ thọ khổ, thì thọ khổ
cũng lìa xa thân tâm, thì chúng ta không còn đau khổ nữa. Chúng ta hãy lắng
nghe đức Phật dạy: “Nếu vị ấy cảm giác khổ thọ, vị ấy biết khổ thọ
là vô thường, vị ấy biết nên không sợ hãi, nên không dính mắc, nên không đau khổ
vì thọ khổ ấy, nhờ đó thọ khổ ấy được cảm giác với niệm thoát ly”. (151
Tương Ưng tập 2)
Như vậy, rõ
ràng pháp NHƯ LÝ TÁC Ý là một phương pháp tuyệt vời của Phật giáo để làm chủ
SINH, GIÀ, BỆNH, CHẾT. Nếu một người chịu khó tu tập một thời gian, khi pháp
này đã trở thành một NĂNG LỰC CỦA Ý THỨC, thì tất cả các pháp ác xâm chiếm vào
thân hay tâm đều bị nó đẩy lui ra khỏi. Cho nên pháp như lý tác ý như một đoàn
quân bách chiến bách thắng, đánh đâu thắng đó không bao giờ
thua trận.
Lạc thọ cũng
như khổ thọ, chúng ta không tham đắm lạc thọ cũng như không sợ hãi khổ thọ. Cả
hai thọ này chúng ta đều tác ý sống trong niệm thoát ly các thọ thì ngay đó
chúng ta đều lìa xa tâm tham, sân, si, mạn, nghi. Cho nên đức Phật dạy: “Nếu
vị ấy cảm giác biết khổ thọ, vị ấy biết khổ thọ là vô thường, vị ấy biết như vậy
nên không sợ hãi, vị ấy biết khổ thọ, nhưng khổ thọ ấy được cảm giác với niệm
thoát ly”. (151 Tương Ưng tập 2)
Bởi vậy, con
đường tu tập để được thoát khổ thì chỉ có phương pháp NHƯ LÝ TÁC Ý DẪN TÂM VÀO
ĐẠO. Nhờ đó trong bất cứ ác pháp nào thì chúng ta luôn luôn sống trong niệm
thoát ly các cảm thọ, nhờ có sống trong niệm thoát ly các cảm thọ nên
tâm được giải thoát hoàn toàn.
Khi chúng ta
cảm giác khổ thọ tận cùng của sức chịu đựng của sinh mạng mình thì trở nên mát
lạnh. Đúng vậy, khi chúng ta biết các cảm thọ là VÔ THƯỜNG thì tâm không còn ưa
thích và cũng không còn sợ hãi, vì thế lạc thọ cũng như khổ thọ đối với chúng
ta không còn ý nghĩa tác dụng, nên chúng ta vẫn thản nhiên, tâm bất động. Do đó
chúng không còn tác động lên tâm chúng ta được, dù là trước cảnh
sinh ly tử biệt chúng ta cũng không hề sợ hãi, vì thế tâm không còn dao động và
trở nên mát lạnh, và cơ thể chỉ còn là một cái thây ma vô tri mà thôi. Cho nên
đức Phật dạy rất rõ ràng: “Ta cảm giác một cảm khổ thọ tận cùng của
sinh mạng. Vị ấy biết sau khi thân hoại mạng chung, ở đây tất cả những cảm giác
khổ thọ không làm cho Ta sợ hãi thì nó sẽ trở thành vắng lặng, cái thân được bỏ
qua một bên”. (151 Tương Ưng tập 2)
Bởi vậy
chúng ta đừng sợ hãi khổ thọ, vì khổ thọ vẫn là pháp vô thường nên nó không làm
gì được chúng ta. Đối với pháp VÔ THƯỜNG chúng ta đừng sợ, đừng dao động tâm
thì KHỔ THỌ sẽ tan biến. Quý phật tử hãy ghi nhớ kỹ những lời dạy này, khi có bệnh
khổ thì cứ ôm chặt pháp, đau bệnh mặc đau bệnh rồi nó sẽ không đau bệnh nữa. Bởi
đức Phật đã dạy như vậy, chúng ta hãy cố gắng gan dạ, chịu đựng sự đau khổ của
bệnh tật tận cùng sinh mạng mình thì bệnh tật sẽ tan biến.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét