267-NHỊ THIỀN
Hỏi: Kính thưa Thầy! Nhà học giả cho chướng
ngại của Nhị Thiền là tầm tứ cho như vậy có đúng không thưa Thầy? (Tầm
là tư duy suy nghĩ. Tứ là tác ý)
Ðáp: Nhà học giả cho chướng ngại của Nhị
Thiền là tầm tứ, cho như vậy là đúng, nhưng nhà học giả không biết cách tịnh
chỉ tầm tứ.
Tịnh chỉ tầm
tứ đâu phải tịnh tọa ức chế tâm như tu tập thiền tỉnh thức theo hành động thân
và hơi thở. Nếu tu tập theo kiểu đó thì chẳng khác nào như tu pháp sổ tức quán,
niệm Phật, các phương pháp khác của kinh sách Ðại Thừa và Thiền Ðông Ðộ,
thì đó là diệt tầm tứ ức chế tâm, đâu đúng Nhị Thiền của Phật đã dạy.
Nhị Thiền diệt
tầm tứ bằng cách dùng pháp hướng tâm Tứ Thần Túc theo đường dây hơi thở, theo
như phương pháp Ðức Phật đã dạy: “Muốn nhập Nhị Thiền thì định niệm hơi thở
khéo tác ý”.
Ở đây, nhà học
giả không nói lên được pháp hành tu tập Nhị Thiền mà chỉ lờ và lướt qua
một cách nhẹ nhàng, vốn là để tránh né, vì chẳng biết cách tu như thế nào?
Như chúng
ta đã biết Sơ Thiền là thiền định, thiền định của tâm, chứ chưa phải
là định của thân, nhưng nó chính là chánh thiền định của Phật giáo,
đi từ chỗ xả tâm ly dục ly ác pháp mà vào. Vì thế, nhờ có thiền này nên
tâm được an lạc, thanh thản và vô sự; nhờ có thiền này mà giới luật mới có
thanh tịnh và nghiêm trì; nhờ có thiền này mà tâm mới an trú trong Phạm hạnh;
nhờ có thiền này mà oai nghi tế hạnh của người tu sĩ mới xứng đáng
là đệ tử của đức Phật; nhờ có thiền này chúng ta mới thấy tâm hồn
giải thoát thật sự. Vì thế, mới biết rằng Phật giáo không dối người, không
lừa đảo người. Nếu không có loại thiền định này (Tứ Thánh Ðịnh), thì Phật
giáo vẫn là một tôn giáo dối trá, xảo quyệt, lừa đảo lường gạt người,
v.v... không làm chủ sanh, già, bệnh, chết.
*****
Hỏi: Kính thưa Thầy! Nhà học giả dạy trong
Sơ Thiền ta cần chấm dứt tiếng ồn để lên Nhị Thiền, như vậy có đúng không?
Ðáp: Không. Phật dạy diệt tầm tứ nhập Nhị
Thiền hay tịnh chỉ khẩu hành nhập Nhị Thiền, chứ không có dạy trong Sơ Thiền
chấm dứt tiếng ồn nhập Nhị Thiền. Nhà học giả lầm tưởng khẩu hành là ngôn
ngữ và ngôn ngữ là khẩu hành. Ngôn ngữ là lời nói, khẩu hành không phải là
lời nói mà hành động phát ra lời nói, hành động phát ra lời nói tức
là tầm tứ.
Tịnh chỉ tầm
tứ, tức là tịnh chỉ ý thức, ý thức không còn hoạt động giao lại cho tưởng thức
hoạt động, do thế đức Phật dạy diệt tầm tứ định sanh hỷ lạc, hỷ lạc ở đây
do tưởng uẩn lưu xuất, vì tưởng thức thay thế cho ý thức đang hoạt động,
nên ta có cảm giác hỷ lạc.
Ví dụ: Một
người đang ngủ thì mới có chiêm bao, còn người thức thì không bao giờ có chiêm
bao. Chiêm bao là tưởng hoạt động.
Khi một người
có vọng tưởng, tức là ý thức câu hữu với tưởng thức. Cho nên, thế giới hữu hình
và thế giới siêu hình đều ở trong ta và đang hoạt động từng phút
giây, vừa hoạt động kết hợp với nhau mà cũng có những sự hoạt động riêng lẽ
như trong giấc mộng.
*****
Hỏi: Kính thưa Thầy! Gom ý thức để diệt
tầm tứ nhập Nhị Thiền bằng cách nào?
Ðáp: Gom ý thức diệt tầm tứ để nhập Nhị
Thiền bằng cách nương hơi thở dùng pháp hướng tịnh chỉ tầm tứ, chứ không
được dùng hơi thở ức chế tâm. Ở đây, chúng ta phải hiểu chữ “gom ý thức”
của thiền Phật giáo nghĩa là tâm không phóng dật, đừng hiểu gom ý thức bằng
nghĩa ức chế tâm, gom ý thức bằng nghĩa ức chế tâm là sổ tức hoặc tùy tức, tọa
thiền tập trung ý thức bằng hơi thở hoặc bằng câu niệm Phật, v.v…
Gom tâm ở
đây cho đúng nghĩa của Phật dạy là tu tập “Tứ Chánh Cần”. Tu tập Tứ Chánh Cần
là ngăn ác pháp và diệt ác pháp, ngăn ác pháp và diệt ác pháp, tức là ly dục ly
ác pháp, ly dục ly ác pháp, tức là tâm không phóng dật, tâm không phóng dật, tức
là tâm hướng vào trong thân, nói cách khác là tâm định trên thân; tâm định
trên thân, tức là “gom ý thức diệt tầm tứ nhập Nhị Thiền”.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét